Thế nhưng, bóng đá trở thành môn thể thao vua cũng chính là bởi nó mang lại quá nhiều các cung bậc cảm xúc khác biệt nhau. Kẻ thắng hạnh phúc, người thua rơi lệ; nếu có những người sẽ mang lại cho chúng ta những cảm xúc rưng rưng khi nhắc đến, thì cũng phải có người mang tiếng cười đến môi người hâm mộ. Vì bóng đá đâu chỉ có hồi ức hay chiến thuật, bóng đá còn phải có cả những chủ đề như “Lord” nữa, để biến thành một môn thể thao trọn vẹn với những hỉ, nộ, ái, ố rất riêng. Và chúng ta nên cảm ơn Nicklas Bendtner theo cách đó.
TỪ NHỮNG KHÁT KHAO DẠI MIỆNG
Thực tế mà nói, Bendtner đã nổi tiếng vì những câu nói không biết người biết ta. Tuy vậy, sẽ không sai khi nói anh chỉ nêu lên quyết tâm của mình, lên dây cót cho chính mình và thành thật đề đạt những mơ ước mà bất kì cầu thủ nào cũng có.
“Nhìn các đồng đội thi đấu từ trên băng ghế dự bị là điều không bao giờ mà tôi mong muốn cả. Tôi muốn được ra sân thường xuyên, và đã có một kế hoạch để làm điều đó. Điểm đến tiếp theo trong sự nghiệp của tôi sẽ là Barcelona hoặc Real Madrid. Trong 5 năm tới, tôi sẽ trở thành một trong những tiền đạo xuất sắc nhất thế giới. Tin tôi đi, điều đó sẽ thành sự thật.”
Một anh chàng bị coi là “chân gỗ” đã phải gào lên để thế giới tin mình như thế, để tự tạo động lực như thế. Trong đầu Bendtner, chỉ có Messi là giỏi hơn anh.
Nicklas Bendtner Nguoi mang cho dung cho nhung tieng cuoi hinh anh 2
Nicklas Bendtner và bàn thắng đáng nhớ nhất của anh trong màu áo Arsenal
Vậy đấy, Bendtner đã làm người ta phải vò mắt, ôm đầu và tôn anh lên làm Thánh ảo tưởng theo cách đó. Nhưng đúng thế, được thi đấu thường xuyên, tuần nào cũng ra sân, ghi những bàn thắng đẹp, chứng kiến cầu trường nổ tung và cống hiến tất cả những gì mình có là lý do vì sao người ta chọn làm cầu thủ. Thi đấu cho Real Madrid hay Barcelona, hai đội bóng thuộc tầm vĩ đại nhất lịch sử bóng đá thế giới, cũng là ước mơ được ấp ủ trong tủ kính của không ít cậu bé ăn tập hàng ngày. Có những người sẵn sàng khoác lên mình chiếc áo của hai đội bóng kia rồi chấm hết. Julian Faubert hay Thomas Vermaelen có thể là những ví dụ điển hình.
Bendtner thực ra chẳng khác những người khác là bao. Anh chỉ mơ ước, và thể hiện cái mơ ước ấy bằng những ngôn từ có thể coi là dại miệng, không trau chuốt, kém suy nghĩ. Nếu có ai nói anh không ý thức được khả năng thực sự của mình, thì bản thân Bendtner có những lý do và những thành tích để bản thân anh tự hào. 45 bàn cho Arsenal, sở hữu bàn thắng nhanh nhất lịch sử Premier League trong trận derby London quan trọng với Tottenham, và hơn cả là những đóng góp cực kỳ đáng kể cho màu áo Tổ quốc. Cùng với Christian Eriksen, Nicklas Bendtner là cái tên không thể thiếu với ĐTQG Đan Mạch, nơi mà “Lord” là một đầu tàu.
Nếu chúng ta bớt xét nét hơn, có thể xem Bendtner là một cậu nhóc dại dột mãi chẳng lớn trong cái vỏ bọc 1m94. Nhưng cá nhân người viết nghĩ rằng, những câu nói như kiểu “Lord đã mang bóng đá từ hành tinh Pikachu về với Trái Đất, rồi 4 năm đổi quốc tịch để vô địch World Cup một lần, mang lại sự phong phú cho thế giới bóng đá” cũng chỉ là bông đùa cho vui chứ không có ác ý. Và hy vọng Bendtner không buồn vì những lời nói đó.
CHO ĐẾN NHỮNG TRÒ LỐ THỰC SỰ
Người ta không trách Bendtner khi anh nói những câu như “Tôi muốn chơi và thắng, tôi muốn được trả mức giá cao vì tôi tin vào chính mình”. Người ta chỉ trách anh khi vin vào những vạ miệng cũ để nói lên những câu nói chối tai thực sự.
“Người ta không nên so sánh tôi với một doanh nhân về mặt thu nhập. Tôi kiếm được nhiều tiền ngang ngửa với những diễn viên điện ảnh.”
Câu nói trên chẳng sai, đúng là Bendtner làm ra nhiều tiền thật, và có thể tiền của anh chẳng thua gì một doanh nhân tầm trung thành công nhất. Thế nhưng, đôi khi nói ra sự thật chỉ khiến cho người khác thêm khó chịu. Bởi vì khi ở nhà, Nicklas có thể ngồi trên một đống tiền, đó là việc của anh; nhưng màn trình diễn thực sự trên sân cỏ lại không hề tương xứng. Thay vì làm việc và nỗ lực để giành được những thứ như thời tuổi trẻ anh hằng mơ ước, thì Bendtner càng ngày càng chẳng khác gì một nhân vật showbiz muốn nổi tiếng bằng những chiêu trò.
“Tôi tôn thờ cơ thể của mình. Sau khi bị tai nạn, tôi đã rất lo lắng và phải cởi bỏ hết quần áo, kể cả quần trong, rồi cầm một chiếc gương ô tô bị rơi ra để kiểm tra cơ thể mình. Cả trước lẫn sau. Rồi sau đó tôi mới gọi điện cho đội bóng để thông báo sẽ đến tập muộn.”
theo trên đường pitch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét